Châm-ngôn 11
11
1Cây cân giả lấy làm gớm-ghiếc cho Đức Giê-hô-va;
Nhưng trái cân đúng được đẹp lòng Ngài.
2Khi kiêu-ngạo đến, sỉ-nhục cũng đến nữa;
Nhưng sự khôn-ngoan vẫn ở với người khiêm-nhượng.
3Sự thanh-liêm của người ngay-thẳng dẫn-dắt họ;
Còn sự gian-tà của kẻ bất-trung sẽ hủy-diệt chúng nó.
4Trong ngày thạnh-nộ, tài-sản chẳng ích chi cả;
Duy công-bình giải-cứu khỏi sự chết.
5Sự công-bình của người trọn-vẹn ban bằng đường-lối người;
Nhưng kẻ hung-ác vì gian-ác mình mà sa-ngã.
6Sự công-bình của người ngay-thẳng sẽ giải-cứu họ;
Song kẻ bất-trung bị mắc trong sự gian-ác của mình.
7Khi kẻ ác chết, sự trông-mong nó mất;
Và sự trông-đợi của kẻ cường-bạo bị diệt.
8Người công-bình được cứu khỏi hoạn-nạn;
Rồi kẻ hung-ác sa vào đó thế cho người.
9Kẻ ác lấy lời nói mà làm tàn-hại người lân-cận mình;
Còn các người công-bình nhờ tri-thức mà được cứu khỏi.
10Cả thành đều vui-vẻ về sự may-mắn của người công-bình;
Nhưng khi kẻ ác bị hư-mất, bèn có tiếng reo-mừng.
11Nhờ người ngay-thẳng chúc phước cho, thành được cao-trọng;
Song tại miệng kẻ tà-ác, nó bị đánh đổ.
12Kẻ nào khinh-dể người lân-cận mình thiếu trí hiểu;
Nhưng người khôn-sáng làm thinh.
13Kẻ đi thèo-lẻo tỏ ra điều kín-đáo;
Còn ai có lòng trung-tín giữ kín công-việc.
14Dân-sự sa-ngã tại không chánh trị;
Song nếu có nhiều mưu-sĩ, bèn được yên-ổn.
15Người nào bảo-lãnh cho người ngoại, ắt bị hại;
Nhưng ai ghét cuộc bảo-lãnh, bèn được bình-an vô-sự.
16Người đàn-bà có duyên được sự tôn-trọng;
Còn người đàn-ông hung-bạo được tài-sản.
17Người nhân-từ làm lành cho linh-hồn mình;
Còn kẻ hung-bạo xui khổ-cực cho thịt mình.
18Kẻ dữ ăn được công-giá hư-giả;
Song ai gieo điều công-bình hưởng phần thưởng chắc-chắn.
19Người nào vững lòng ở công-bình được đến sự sống;
Còn kẻ săn theo ác gây sự chết cho mình.
20Kẻ có lòng gian-tà lấy làm gớm-ghiếc cho Đức Giê-hô-va;
Nhưng ai có tánh-hạnh trọn-vẹn được đẹp lòng Ngài.
21Quả thật kẻ gian-ác chẳng hề khỏi bị hình-phạt;
Song dòng-dõi người công-bình sẽ được cứu khỏi.
22Một người đàn-bà đẹp-đẽ mà thiếu dẽ-dặt,
Khác nào một vòng vàng đeo nơi mũi heo.
23Sự ao-ước của người công-bình chỉ là điều thiện;
Còn điều kẻ ác trông-đợi, ấy là cơn thạnh-nộ.
24Có người rải của mình ra, lại càng thêm nhiều lên;
Cũng có người chắt lót quá bực, nhưng chỉ được sự thiếu-thốn.
25Lòng rộng-rãi sẽ được no-nê;
Còn ai nhuần-gội, chính người sẽ được nhuần-gội.
26Kẻ nào cầm-giữ lúa thóc, bị dân-sự rủa-sả;
Song sự chúc-phước sẽ giáng trên đầu người bán nó ra.
27Ai tìm-cầu sự thiện, tìm-kiếm ân-điển;
Nhưng ai tìm-cầu điều ác, tất ác sẽ xảy đến cho nó.
28Kẻ nào tin-cậy nơi của-cải mình sẽ bị xiêu-ngã;
Còn người công-bình được xanh-tươi như lá cây.
29Ai khuấy-rối nhà mình sẽ được gió làm cơ-nghiệp;
Còn kẻ điên-cuồng trở nên tôi-tớ cho người có lòng khôn-ngoan.
30Kết quả của người công-bình giống như cây sự sống;
Người khôn-ngoan có tài được linh-hồn người ta.
31Kìa, người công-bình được báo-đáp nơi thế-thượng;
Phương chi kẻ hung-ác và kẻ có tội! #I Phi 4:18.
Currently Selected:
Châm-ngôn 11: VIE1925
Highlight
Share
Copy
Want to have your highlights saved across all your devices? Sign up or sign in
© 1998 United Bible Societies. All right reserved.