Lu-ca 10
10
Sự sai bảy mươi môn-đồ đi
(Ma-thi-ơ 11:25-27; 13:16-17)
1Kế đó, Chúa chọn bảy mươi môn-đồ khác,#10:1 Nhiều bản chép: bảy mươi hai sai từng đôi đi trước Ngài, đến các thành các chỗ mà chính Ngài sẽ đi.
2Ngài phán cùng môn-đồ rằng: Mùa gặt thì trúng, song con gặt thì ít. Vậy, hãy xin Chủ mùa gặt sai con gặt đến trong mùa của mình. #Mat 9:37-38. 3Hãy đi; nầy, ta sai các ngươi đi, khác nào như chiên con ở giữa bầy muông-sói. #Mat 10:16. 4Đừng đem túi, bao, giày, và đừng chào ai dọc đường. #Mat 10:7-14; Mác 6:8-11; Lu 9:3-5. 5Hễ các ngươi vào nhà nào, trước hết hãy nói rằng: Cầu sự bình-an cho nhà nầy! 6Nếu nhà đó có người nào đáng được bình-an, sự bình-an của các ngươi sẽ giáng cho họ; bằng không, sẽ trở về các ngươi. 7Hãy ở nhà đó, ăn uống đồ người ta sẽ cho các ngươi, vì người làm công đáng được tiền lương mình. Đừng đi nhà nầy sang nhà khác. #I Cô 9:14; I Ti 5:18. 8Hễ các ngươi vào thành nào, mà người ta tiếp-rước, hãy ăn đồ họ sẽ dọn cho. 9Hãy chữa kẻ bịnh ở đó, và nói với họ rằng: Nước Đức Chúa Trời đến gần các ngươi. 10Song hễ các ngươi vào thành nào, họ không tiếp-rước, hãy đi ra ngoài chợ, mà nói rằng: #Công 13:51. 11Đối với các ngươi, chúng ta cũng phủi bụi của thành các ngươi đã dính chân chúng ta; nhưng phải biết nước Đức Chúa Trời đã đến gần các ngươi rồi. 12Ta phán cùng các ngươi, đến ngày cuối-cùng, thành Sô-đôm sẽ chịu nhẹ hơn thành nầy. #Sáng 19:24-28; Mat 10:15; 11:24.
13Khốn cho mầy, thành Cô-ra-xin! Khốn cho mầy, thành Bết-sai-đa! Vì nếu các phép lạ đã làm giữa bay, đem làm trong thành Ty-rơ và thành Si-đôn, thì hai thành ấy đã mặc áo gai và đội tro mà ăn-năn từ lâu rồi. #Êsai 23:1-18; Êxê 26:1–28:26; Giôên 3:4-8; Amốt 1:9-10; Xa 9:2-4. 14Vậy, đến ngày phán-xét, thành Ty-rơ và thành Si-đôn sẽ chịu nhẹ hơn bay. 15Còn mầy, thành Ca-bê-na-um, mầy sẽ được nhắc lên tận trời sao? Không, sẽ bị hạ xuống tới dưới Âm-phủ!#10:15 Xem chú thích ở Mat 11:23 #Êsai 14:13-15. 16Ai nghe các ngươi, ấy là nghe ta; ai bỏ các ngươi, ấy là bỏ ta; còn ai bỏ ta, ấy là bỏ Đấng đã sai ta. #Mat 10:40; Mác 9:37; Lu 9:48; Gi 13:20.
17Bảy mươi môn-đồ trở về cách vui-vẻ, thưa rằng: Lạy Chúa, vì danh Chúa các quỉ cũng phục chúng tôi. 18Đức Chúa Jêsus bèn phán rằng: Ta đã thấy quỉ Sa-tan từ trời sa xuống như chớp. 19Nầy, ta đã ban quyền cho các ngươi giày-đạp rắn, bò-cạp, và mọi quyền của kẻ nghịch dưới chân; không gì làm hại các ngươi được. #Thi 91:13. 20Dầu vậy, chớ mừng vì các quỉ phục các ngươi; nhưng hãy mừng vì tên các ngươi đã ghi trên thiên-đàng.
Tin-lành tỏ ra cho trẻ con
(Ma-thi-ơ 11:25-27; 13:16-17)
21Cũng giờ đó, Đức Chúa Jêsus nức lòng bởi Đức Thánh-Linh, bèn nói rằng: Lạy Cha, là Chúa trời đất, tôi ngợi-khen Cha, vì Cha đã giấu những sự nầy với kẻ khôn-ngoan, người sáng dạ, mà tỏ ra cho trẻ nhỏ hay! Thưa Cha, phải, thật như vậy, vì Cha đã thấy điều đó là tốt-lành. 22Cha ta đã giao mọi sự cho ta; ngoài Cha không ai biết Con là ai; ngoài Con, và người nào mà Con muốn tỏ ra cùng, thì cũng không có ai biết Cha là ai. #Gi 3:35; 10:15.
23Đoạn, Ngài xây lại cùng môn-đồ mà phán riêng rằng: Phước cho mắt nào được thấy điều các ngươi thấy! 24Vì ta nói cùng các ngươi, có nhiều đấng tiên-tri và vua-chúa ước-ao thấy điều các ngươi thấy, mà chẳng từng thấy, ước-ao nghe điều các ngươi nghe, mà chẳng từng nghe.
Thí-dụ về người Sa-ma-ri nhân-lành
25Bấy giờ, một thầy dạy luật đứng dậy hỏi đặng thử Đức Chúa Jêsus rằng: Thưa thầy, tôi phải làm gì để được hưởng sự sống đời đời? #Mat 22:35-40; Mác 12:28-34. 26Ngài phán rằng: Trong luật-pháp có chép điều gì? Ngươi đọc gì trong đó? 27Thưa rằng: Ngươi phải hết lòng, hết linh-hồn, hết sức, hết trí mà kính-mến Chúa là Đức Chúa Trời ngươi;#Phục 6:5. và yêu người lân-cận như mình#Lê 19:18.. 28Đức Chúa Jêsus phán rằng: Ngươi đáp phải lắm; hãy làm điều đó, thì được sống. #Lê 18:5.
29Song thầy ấy muốn xưng mình là công-bình, nên thưa cùng Đức Chúa Jêsus rằng: Ai là người lân-cận tôi? 30Đức Chúa Jêsus lại cất tiếng phán rằng: Có một người từ thành Giê-ru-sa-lem xuống thành Giê-ri-cô, lâm vào tay kẻ cướp, nó giựt-lột hết, đánh cho mình-mẩy bị thương rồi đi, để người đó nửa sống nửa chết. 31Vả, gặp một thầy tế-lễ đi xuống đường đó, thấy người ấy, thì đi qua khỏi. 32Lại có một người Lê-vi cũng đến nơi, lại gần, thấy, rồi đi qua khỏi. 33Song có một người Sa-ma-ri đi đường, đến gần người đó, ngó thấy thì động lòng thương; #II Sử 28:15. 34bèn áp lại, lấy dầu và rượu xức chỗ bị thương, rồi rịt lại; đoạn, cho cỡi con vật mình đem đến nhà quán, mà săn-sóc cho. 35Đến bữa sau, lấy hai đơ-ni-ê đưa cho chủ quán, dặn rằng: Hãy săn-sóc người nầy, nếu tốn hơn nữa, khi tôi trở về sẽ trả. 36Trong ba người đó, ngươi tưởng ai là lân-cận với kẻ bị cướp? 37Thầy dạy luật thưa rằng: Ấy là người đã lấy lòng thương-xót đãi người. Đức Chúa Jêsus phán rằng: Hãy đi, làm theo như vậy.
Ma-thê và Ma-ri
38Khi Đức Chúa Jêsus cùng môn-đồ đi đường, đến một làng kia, có người đàn-bà, tên là Ma-thê, rước Ngài vào nhà mình. #Gi 11:1. 39Người có một em gái, tên là Ma-ri, ngồi dưới chân Chúa mà nghe lời Ngài. 40Vả, Ma-thê mảng lo về việc vặt, đến thưa Đức Chúa Jêsus rằng: Lạy Chúa, em tôi để một mình tôi hầu việc, Chúa há không nghĩ đến sao? Xin biểu nó giúp tôi. 41Chúa đáp rằng: Hỡi Ma-thê, Ma-thê, ngươi chịu khó và bối-rối về nhiều việc; 42nhưng có một việc cần mà thôi. Ma-ri đã lựa phần tốt, là phần không có ai cất lấy được.
Currently Selected:
Lu-ca 10: VIE1925
Highlight
Share
Copy
Want to have your highlights saved across all your devices? Sign up or sign in
© 1998 United Bible Societies. All right reserved.