Dơdơi mơ̆ng anŭn, bơnai khua Yôsep pel Yôsep kơtă-kơtă, jr̂ŏng nŭn pơhiăp laĭ: «Đih hr̂ŏm kâo wŏ!» Plai Yôsep ñu laĭ, «Git ôh.» Nŭn ñu pơhiăp hr̂ŏm bơnai khua ñu: «Ep wŏ, gơi kâo r̂ai dŏ ha ane, khua kâo ñu bĭ wŏn-wai mơ̆ng nŏ yĕt-yĕt mơ̆ng sang ne ôh, dăp ñu mop br̂ơi bih-tih nŏ yĕt-yĕt ñu hmâo tăm ngan kâo mơ̆n. Bĭ hmâo lơi pr̂ŏng hloh mơ̆ng kâo tăm sang ne ôh, wŏt khua kâo ñu bĭ r̂ă-kă mơ̆ng nŏ yĕt kâo yua le, ha tô̆ ih đơč ñu čr̂oh ñu pô, yua ih bơnai ñu. Nĭng nŭn yơh, hiư̆m kâo thâo ngă klơi set pr̂ŏng hla ne, dăp ngă glaĭ mơ̆ng Ơi Adai?»